*bài viết thực hiện bởi LÊ HOÀNG THẠCH*

ĐỒNG HỒ FAKE, NHÁI, GIẢ

TẢN MẠN CÓ CHIỀU SÂU

 

Chào tất cả các anh em đồng dâm, sau mấy hôm mưa bão điên cuồng thì thanh hoá quê tôi bắt đầu có nắng! Nhân dịp có nắng, tinh thần thư thái hơn chút thì tôi rảnh rỗi bắt tay vào viết bài viết này, với các phân tích cảm nhận của cá nhân về hàng fake nói chung và đồng hồ nhái nói riêng, về thực trạng và giải pháp trên đất Việt Nam cũng như gửi tới anh em cái nhìn thực tế hơn, sâu hơn và đương nhiên, có kiến thức hơn – đặc biệt là ở trong gr này thì càng phải có cái nhìn toàn diện về bất cứ một vấn đề gì. Bài viết chỉ dành cho các anh em có tư tưởng tiếp thu và có tính thực tế cao, không dành cho người nào” không cần biết hàng fake là cái gì, nhưng cứ fake là ta chống! Cứ fake là ta không cần biết và không cần đọc ” . Sau đây là nội dung bài viết.

1.ĐỒNG HỒ FAKE LÀ GÌ?

Hàng fake, còn được hiểu theo nghĩa VIỆT NAM thì gọi nó nôm na là hàng giả, hàng nhái . Bắt chước theo các kiểu dáng – tính năng của các thương hiệu nổi tiếng. Đã được đăng kí bảo hộ nhãn hiệu và bảo hộ kiểu dáng công nghiệp. Chúng không được sản xuất bởi chính hãng, mà được gia công bởi một đơn vị thứ 2 , chủ yếu đến từ trung quốc đại lục, mĩ, đông âu , nga và một số nước khác. Những sản phẩm này sản xuất ra với chi phí thấp, giá rẻ hơn nhiều so với hàng nguyên bản, hầu hết trong số chúng ( không phải tất cả nhé) đều không tuân theo các TIÊU CHUẨN VỀ KIỂM SOÁT CHẤT LƯỢNG HAY TIÊU CHUẨN AN TOÀN CỦA CHÍNH PHỦ, CŨNG NHƯ CÁC ĐIỀU LUẬT THUỘC CÔNG ƯỚC QUỐC TẾ.
Và xét từ ở bên trên, chúng ta có đồng hồ giả cũng là loại tương tự như vậy. Hầu hết trong số chúng xâm phạm chủ yếu vào THIẾT KẾ CÔNG NGHIỆP và NHÃN HIỆU đang trong thời hạn bảo hộ bởi quy định của quốc gia cũng như các điều luật quốc tế. Đơn cử như hiệp ước quốc tế paris về bảo hộ sở hữu công nghiệp. Công ước này được kí kết 20-3-1883 tại thủ đô paris của pháp, cho tới 2002 thì đã có 162 nước là thành viên – bao gồm cả việt nam và anh hàng xóm to béo trung quốc của chúng ta. Một công ti danh tiếng khi tung ra một chiếc đồng hồ mẫu mã mới nhất, thường đăng kí bảo hộ trên 3 phương diện gồm kiểu dáng công nghiệp, tên thương hiệu và phát minh + sáng chế mới. Chúng được gia hạn 5-10-15 năm một. Hết thời hạn phải đăng kí bảo hộ lại, đối với tên thương hiệu có thể được gia hạn mãn mãi, còn với phát minh sáng chế về kiểu dáng công nghiệp, thì thường chỉ được độc quyền bảo hộ trong khoảng 10-20 năm thì hết . Bên cạnh đó chúng ta còn có thoả ước la – hay hoặc hiệp ước geneva ( việt nam đều đã kí kết) , tất cả đều được làm dưới sự giám sát của tổ chức sở hữu trí tuệ quốc tế có tên viết tắt là WIPO.
Các loại đồng hồ fake trước đây thường chỉ nhắm đến việc xâm phạm tên và kiểu dáng, tuy nhiên trong vài năm trở lại đây, do sự phát triển vượt bậc về kĩ nghệ sản xuất máy đồng hồ tại trung hoa đại lục – từ các tập đoàn lớn chuyên cung cấp máy đồng hồ với số lượng hàng chục triệu đơn vị mỗi năm, thì đồng hồ nhái đã có thể đưa vào những tính năng nhái cao cấp hơn trước như tourbillon, bấm giờ chronograph, pha mặt trăng , giờ quốc tế… một cách thường xuyên hơn và tự tin hơn.
Cũng cần phân biệt cho rõ đồng hồ nhái, fake với đồng hồ HOMAGE. Về hình thức bên ngoài, chúng đều bắt chước những kiểu dáng đồng hồ công nghiệp nổi tiếng. Điều này gây ra nhầm lẫn và đánh đồng chúng với nhau. Tuy nhiên về mặt bản chất pháp lí chúng hoàn toàn khác nhau. Đồng hồ homage chỉ bắt chước theo những kiểu dáng công nghiệp đã hết hạn bảo hộ từ rất lâu của những hãng như breitling, rolex, omega, ap, panerai… hầu hết những kiểu dáng này đã có từ rất lâu đời, xuất hiện từ trước và trong thế chiến 2 cho các mục đích quân sự. Theo luật thì ko có vấn đề gì hết, còn hàng fake nhái thì rõ ràng nó đã xâm phạm vào như tôi đã nêu ở các dòng trên, do đó về mặt pháp lí cũng như chính danh, chúng không được thừa nhận nhận trên bình diện luật pháp, và dĩ nhiên bị coi là hoạt động kinh doanh trái pháp luật.
Đồng hồ fake được sản xuất chủ yếu tại các cơ sở không chính thức – tức không có thương hiệu cụ thể, nhưng vẫn có những sản phẩm được làm ra bởi một nhãn hiệu cụ thể nào đó giả danh homage hoặc thậm chí là hãng có tiếng , chúng không vi phạm tên thương hiệu, nhưng vi phạm về kiểu dáng công nghiệp vẫn đang được bảo hộ thì vẫn bị coi là hàng fake – vấn đề này thường được giải quyết thông qua các vụ kiện tụng mà hầu hết đều được thoả hiệp bằng cách trả tiền bản quyền và ngừng sản xuất.

GIÁ TRỊ, PHÂN LOẠI VÀ THỊ TRƯỜNG CỦA HÀNG FAKE.

Có nhiều người tại việt nam vô cùng cực đoan, coi hàng fake là một thứ vô giá trị, không chịu đào sâu nghiên cứu dù vẫn có tư tưởng chống hàng fake, thành ra chỉ được cái miệng mà không có căn cơ hiểu biết thấu đáo, dẫn đến chống mãi chống hoài mà cuối cùng cũng chả chống được. Vì căn bản anh không hiểu về nó thì anh làm sao chống được nó cho đặng? Tôi sẽ đề cập cụ thể ở phần bên dưới, còn tại đây tôi tiếp tục dòng mạch chính cho các anh em hiểu rõ.
Thứ nhất, hàng fake nói chung và đồng hồ fake nói riêng, sản xuất ra với mục đích tiêu dùng. Và nó chắc chắn CÓ GIÁ TRỊ. Được bày bán trên thị trường công khai có mà chui lủi cũng có, chúng có đối tượng khách hàng riêng, thị trường riêng và định hướng phát triển rất cụ thể, thậm chí còn được khuyến khích một cách không công khai ở mức độ cấp quốc gia. Theo cục trí tuệ hàng giả CIB, thuộc phòng thương mại quốc tế ICC, thì số lượng hàng giả chiếm tới 5-7 % thương mại toàn cầu. Theo báo cáo của tổ chức hợp tác phát triển kinh tế OECD, hàng giả chiếm tới 250 tỉ usd thương mại toàn cầu. Thậm chí có con số ước tính 600-1 ngàn tỉ, và có thể cao hơn nữa ở khối băng chìm. Đây là những con số biết nói và được nghiên cứu bởi rất nhiều tổ chức quốc tế hoặc nội địa, như WHO, FBI..vv..vv. Điều đáng ngạc nhiên là chúng vẫn…. có sự tăng trưởng qua hàng năm! Và giá trị không hề bé một tí nào luôn. Tôi tin là nhiều người đang đi chống hàng fake không biết một tí gì hoặc không thèm biết hoặc cố tình không muốn biết về các thông tin trên, mặc định phủ nhận các giá trị thực tế thì anh có kêu gào nấy, kêu gào nữa thì bản thân anh cũng đã thua trong cuộc chiến này vì anh không hiểu kẻ địch.
Ok, tiếp tục nói về phân loại đồng hồ fake, như đã kể trên hàng fake được làm làm ra bởi những thằng chuyên làm trái luật, và do đó các quy luật tiêu dùng của thị trường nó cũng khá giỏi, đồng hồ fake chắc chắn được làm tại nhiều cơ sở khác nhau để cùng nhái về một vài loại thương hiệu phổ biến kiểu như rolex hay omega. Hầu hết là từ trung quốc đại lục – vì nơi đây có truyền thống làm giả và có thị trường tiêu thụ rất lớn , chúng có nhiều chủng loại và phân tầng, có những loại cấp thấp, chỉ nhái về tên thương hiệu nhưng kiểu dáng thì chẳng nằm ở danh mục nào của hãng bị nhái, tức là chúng chỉ lấy cái tên ra khè cho oai – và loại này thường chất lượng rất bấp bênh cũng như gia công rất kém. Các loại cao cấp hơn, thì chúng bắt chước y chang từ tên cho đến kiểu dáng, có kính saphire, có hộp sổ đi kèm, và loại cao cấp nhất trong các loại hàng giả thường được gọi với cái tên replica – hay chính xác hơn là replica bất hợp pháp ‘ replica thị trường. À, nhiều thím chưa hiểu thì cũng đừng nhảy dựng lên nhé. Tôi dùng từ replica – bản sao ở trong trường hợp này là hoàn toàn chính xác, và tôi sẽ có một bài viết cụ thể về định nghĩa replica giải độc cho anh em. Quay lại với replica, đây là một dạng sao chép y xì đúc kiểu dáng bên ngoài, tên thương hiệu thậm chí nhái cả tính năng từ các cỗ máy đồng hồ rẻ tiền, thấp cấp nhưng có công năng tương tự với hàng chuẩn – loại này dễ gây nhầm lẫn với hàng thật nếu chỉ nhìn sơ qua về kiểu dáng. Và nói gọn lại là nó vi phạm trắng trợn nhất có thể các vấn đề pháp lí đang được bảo hộ.
Về thị trường của đồng hồ giả, hầu như đều được sản xuất ra với cái giá rẻ hơn nhiều so với hàng hãng, có nhiều chiếc chính hãng cả tỉ bạc vnd nhưng bạn thậm chí chỉ cần bỏ ra số tiền cao lắm là ngàn đô cho một con hàng y xì đúc với tính năng tương tự, hầu hết chúng cũng chỉ nằm ở mức vài triệu đồng. Vậy thì câu trả lời là, những nước, những quốc gia hay khu vực lãnh thổ ĐANG PHÁT TRIỂN, mà nói trắng ra là đang còn NGHÈO, thu nhập thấp, nhưng lại thích đồ đẹp với giá rẻ, điển hình như đông nam á, châu phi, các vùng chưa phát triển ở trung hoa đại lục, ấn độ, bờ ra xin… những nơi đây quy tụ một lượng dân số đông đảo, trẻ, năng động, có nguồn lao động giá rẻ cao kèm theo nhu cầu tiêu dàng hàng rẻ cũng rất cao – vì lương thấp! Ở đây nền kinh tế đang ở mức mở cửa và tình trạng chưa ổn định, luật pháp cũng như thi hành luật pháp còn lỏng lẻo, còn buông xuôi, còn sơ hở để đồng hồ giả cũng như hàng giả tràn ngập thị trường, mua bán vô tội vạ.
Đối tượng mua hàng chủ yếu là sinh viên, học sinh, người lao động thu nhập thấp hoặc người có kiến thức hạn hẹp về đồng hồ, người trọng sĩ diện hão, mua để lừa đảo, hoặc một loại nữa là người không có định hình cụ thể về loại đồng hồ đang và sẽ mua. Tức là có tiền, có biết nhưng không quan trọng hoá vấn đề thương hiệu, chỉ cần xem giờ được là đủ, đeo cái nào cũng được. Ngoài ra, còn một số thành phần cá biệt, như mua về để nghiên cứu, do tò mò hay mua về ướm thử trước khi mua hàng thật! Loại này thì rất hiếm, không có nhiều và hầu hết đều là dạng có kiến thức và định hình rất rõ về đồng hồ.
Thị trường đồng hồ fake thì rất loạn, cụ thể là tại việt nam , ngay cả nhiều người bán cũng không có kiến thức và trình độ phân loại, thẩm định cả chính mặt hàng đang bán, hàng fake 1, 2 , replica loạn cào cào từ giá đến chất lượng. Đã bán hàng fake mà còn thiếu cái…. tâm! Nói cho vui vậy chứ nhiều con đồng hồ đáng có 3 -4 triệu, nói lừa hét giá đến cả chục triệu bạc là thường tình! Người mua thì sĩ diện hão, kiến thức nông cạn, mua hàng chính hãng còn không thèm biết đến cái gọi là tìm hiểu thì hàng fake cần mẹ gì. Mà có một sự thật buồn cười, là thằng bán chính hãng nói phun cả tấn nước bọt vẫn nghi ngờ nó bán hàng giả, còn thằng bán hàng giả nó bán con 4 triệu bằng con 2 chục triệu ( đang nói về phân tầng thực tế trong đồng hồ nhái nhé) thì tin sái cổ! Xuống tiền như chớp, đơn giản là người ta vẫn nghĩ hàng fake thì nó chỉ đơn giản có thế thôi! Chắc thằng bán nó không lừa mình đâu! Thương gia ở đâu cũng vẫn là thương gia, mua tận gốc bán tận ngọn là thường tình như bình sữa! Chánh hãng hay fake thì vẫn chỉ là mặt hàng để bán kiếm lời, mấy ông vác tiền đi mua hàng fake như trường hợp ở trên, có thể nói là đã ngu còn cố tỏ ra ngu hẳn! ( nói đùa chứ mua cái gì cũng phải tìm hiểu nha mấy cưng)

CHẤT LƯỢNG CỦA HÀNG FAKE THẾ NÀO?

” hàng fake đương nhiêu không bao giờ tốt “, ” dùng thời gian là hỏng ấy mà “…vv…vv đại loại là đi đâu cũng thấy các bố ” toà án lương tâm chống hàng fake ” rêu rao. Tôi nói thật với anh em một câu thế này này : nó vẫn tăng trường hàng năm đấy! Có người tiêu dùng tin tưởng đấy! Có mối quen vì bán chạy đấy! Đánh giá tốt từ khách hàng đấy! Ơ kìa, không tin à? Thế thì tiếp tục ngồi xuống và đọc bài, tôi cũng là người chống hàng giả, nhưng tôi luôn tôn trọng sự thật khách quan, và tôi chống có hệ thống và đi từ thực tiễn, và tôi sẽ bắt đầu chỉ ra những cái chúng ta sẽ phải làm, nhưng sẽ ở phần sau, bây giờ ta đi vào chất lượng hàng fake nhé.
Những loại hàng cấp rất thấp, loại đồng hồ ” cỏ ” đến mức rẻ mạt, mua đeo chơi, cho trẻ con vòi vĩnh hay đơn giản mua cho vui, người mua cũng chẳng mấy nghiêm túc và biết kiểu gì nó chả hỏng thì tôi tạm bỏ qua, vì loại đấy đến anh nông dân ít học cũng thừa hiểu. Tôi đề cập đến các loại đồng hồ đem đến hiệu suất sử dụng tạm ổn ở mức giá vài triệu đổ lên. Định hình thị trường đồng hồ hiện nay, chủ yếu được củng cố từ cuối thập niên 1980, khi mà các liên minh thuỵ sĩ, mà nói thẳng ra đó là tập đoàn swatch – tập đoàn đồng hồ lớn nhất thế giới đã tạo ra hệ thống bán hàng phân tầng theo phân khúc giá, cũng như quyết định cho phép bán ra ồ ạt một sản lượng lớn các cỗ máy đồng hồ, đảm nhiệm là công ti con ETA. Việc này dẫn đến sự cạnh tranh từ các ông lớn là seiko với time module, citizen với miyota, trung quốc thì có seagull, quảng châu, chu hải..vv..vv những tập đoàn này phân phối ra thị trường một sản lượng rất lớn các cỗ máy đồng hồ – linh hồn của một chiếc đồng hồ với đủ các loại phân khúc giá cũng như chất lượng.
Những loại máy này, đặc biệt là của nhật bản hay trung quốc mua rất dễ, khi mua về chỉ cần chế tạo thêm vỏ và kim cùng dây đeo là có thể đeo lên tay, và thực tế là những cỗ máy này, thậm chí là nhật bản cũng có giá rất rẻ, chúng đem lại hiệu suất hoạt động không tồi một chút nào, ngay cả chính seiko cũng thừa nhận điều này và đã khiến cho hãng lao đao vào cuối những năm 1990 ( xin mời đọc lược sử seiko do tớ biên dịch sẽ rõ) , hiện trạng đáng báo động hơn, là từ trung hoa đại lục, các sáng chế các cỗ máy của thuỵ sĩ đã hết hạn bảo hộ thương hiệu, và người trung hoa đã công khai làm nhái nó, và với kĩ năng và máy móc ngày càng được cải thiện, thì đồng hồ của họ mỗi năm đều cho ra đời những mẫu có hiệu suất càng ngày càng ổn định. ETA đã từng kiện trung quốc, cụ thể là seagull ra toà án châu âu, nhưng công ti đã chứng minh được họ hoàn toàn đúng luật… thế nên chịu!
Tóm lại là, những cỗ máy được lắp trong rất rất nhiều con đồng hồ nhái hiện nay, lại có… chung nguồn gốc với nhiều chiếc đồng hồ chính hãng! Có chăng là khác biệt về phương thức hoàn thiện và khâu kiểm soát chất lượng cuối cùng ( thực ra cứ có tiền thì máy tốt cũng bán nhé! ) , thế nên không có gì lạ khi đồng hồ nhái nhiều con rất bền, chạy tốt mà giá thì… sập hầm! Tôi nói thật luôn vì tôi trước khi biết về đồng hồ cũng bơi mấy năm trong cái bể hàng nhái vì thiếu kiến thức nhưng… chịu khó tìm hiểu.
Tuy nhiên, có một vấn đề ít người để mắt tới, và các nhà sản xuất đồng hồ nhái cũng rất tinh vi và khéo léo lừa người tiêu dùng. Và đây cũng là một nguyên nhân chính, chủ đạo mà tôi đưa ra để chống hàng fake. Đó chính là quá trình tạo ra thân vỏ của chúng . Hầu hết nhiều người từng ” gắn bó với hàng fake “, có thiện cảm với một vài dòng sản phẩm fake cấp cao, riêng về đồng hồ thường xuất phát từ sự vận hành ổn định đáng kinh ngạc của nó so với số tiền bỏ ra, như tôi đã nói ở trên, thậm chí chúng còn rất bền bỉ bởi vì đơn giản là, cỗ máy – linh hồn của đồng hồ vốn có nhiều cái lấy từ các tập đoàn sản xuất đồng hồ chuyên nghiệp – cho hiệu suất rất ổn định , đây cũng chính là lời quảng cáo từ những người bán hàng hay nói với bạn. Họ nói không sai, nhưng có một điều mà họ chưa bao giờ nói cho bạn biết, và thậm chí họ không biết – đó là các quy định về hợp chất hoá học đã bị bỏ qua!
Vâng nói đến như trên chắc các bạn đã hình dung ra. Tôi sẽ nói thế này cho bạn hiểu, một hãng đồng hồ chính hãng khi làm đồng hồ thường phải có nhà xưởng chế tạo sắt thép thân vỏ phù hợp với các quy định về bảo vệ môi trường (trên lí thuyết) , và quy định về việc SỬ DỤNG CHẤT HOÁ HỌC TRÊN SẢN PHẨM. Để đạt được điều này thì phải có đầu tư nghiên cứu, tốn tiền hại của và nói không ngoa rằng, kĩ thuật chế tạo thân vỏ đóng góp phần quan trọng vô cùng làm nên đẳng cấp của đồng hồ. Đó là lí do tại sao đồng hồ chính hãng giá thường bị đội lên, và đeo lên tay cho cảm giác chất thép rất đẹp và không thô như hàng fake. Để tôi đề cập cho các bạn một số quy định cụ thể, lấy mẹ nó của châu âu đi cho nó chính quy. Việc quy định sử dụng các chất hoá học cũng như nghiên cứu các tác động của nó lên cơ thể con người được ban hành bởi một cơ quan thuộc liên minh châu âu, có tên là” REGISTRATION, EVALUATION, AUTHORISATION AND RESTRICTION OF CHEMICALS ” viết tắt là REACH. Đây là cơ quan ban hành ra bộ luật phức tạp nhất trong lịch sử liên mình châu âu, thành lập ra cơ quan hoá chất âu châu. Và nó quy định nhiều hợp chất cũng như hàm lượng sử dụng trên sản phẩm tiêu dùng, kể cả đồng hồ nhập khẩu.
Ở đồng hồ hay trang sức , cụ thể là nồng độ nikel không được phép vượt quá 0,5mg/cm2/tuần, thành phần chì không vượt quá 0,6%, hay kim loại nặng như camidi . Điều đáng báo động là chúng đều vượt quá ngưỡng gấp nhiều lần khi nói về đồng hồ trang sức hay đồ chơi của tq , trong một lần thu hồi các trang sức và đồ chơi trung quốc tại châu âu, qua kiểm tra cho thấy nồng độ nikel đã vượt tới mức 4,09 mg/cm2/ tuần, cao không tưởng so với mức cho phép, toàn bộ các hàm lượng chì , camidi, cũng vượt quá hàm lượng an toàn. Phần màu được nhuộm bằng hợp chất hữu cơ, vô cơ độc hại. Những hợp chất kim loại nặng có tác dụng chống gỉ cho thép, tuy nhiên nếu quá hàm lượng cho phép, chúng sẽ gây mẩn ngứa, kích ứng da, và đáng ngại hơn, chúng gây rổi loạn tuỷ xương, tích tụ ở thận, gây đau khớp, phá huỷ hệ thống tim mạch thần kinh một cách ngấm ngầm. Và trên thực tế, trên các sản phẩm đồng hồ từ trung quốc đều vi phạm với mức độ nghiêm trọng vấn đề an toàn sức khoẻ người tiêu dùng. Đây chính là cái giá phải trả khi mua đồng hồ fake.
Về các thành phần lắp ráp nên đồng hồ, chúng được gia công lắp ráp ở các cơ sở sản xuất ở hongkong và trung quốc đại lục, có nhiều thành phần như kim và bánh lắc lên cót được gia cố rất kém, thường gây ra hiện tượng rụng kim rớt bánh khi có va chạm – ở đồng hồ chính hãng thương hiệu tốt cái này được làm rất cẩn thận.

THÚ CHƠI…. ĐỒNG HỒ GIẢ!

 
Cái gì cơ? Đừng đùa tôi thế chứ! Không không, thật 100 % thề luôn! Đồng hồ giả nói riêng và đồ giả nói chung có xu hướng… tăng trưởng và thành… mốt! Vào thử mấy trang bán đồng hồ fake, quần áo fake, túi xách fake…. blab blab buôn bán nhộn nhịp còn hơn hàng hãng! Mẫu mã đủ kiểu, phân tầng chất lượng đủ kiểu, giá nào cũng có. Mà, toàn nam thanh nữ tú, xem chúng quốc dân bàn luận thì thấy cũng thành phần hiểu biết cả đấy chứ! Nhưng vẫn mua và vẫn… chơi! Có ông còn có cả bộ sưu tập, mua cả hộp xoay luôn mới sợ! Rolex, hublot, ap, omega đeo đầy một tay hãnh diện cầm vertu vàng… dát nguyên khối như một đại gia chân chính, ôi cái cuộc đời muốn làm giàu thì khó mà làm.. có vẻ giàu thì dễ làm sao!
Họ bàn luận sôi nổi với đủ kiểu bình luận, ra đến đường có chị em hãnh diện vì mua được con đồng hồ, cái túi xách đẹp và chất mà lại rẻ. Người bán thì niềm nở, hàng shịp tận nơi, chiết khấu giá tốt và giảm giá cho các lần mua sau, cơ mà đội ngũ tiếp thị càng ngày càng chuyên nghiệp, shop trải thảm chân dài như ai, tôi cam đoan khối ông bán hàng hãng, đi xe mui trần đấy nhưng ăn mặc với cung cách thua xa hội này! Kiểu như đã đắt lại còn chảnh. Thế nên hàng fake ơi ta lại tới đây! Không chỉ một lần mà vài lần, thậm chí mua cho anh em họ hàng hang hốc, mỗi ông một cái patek đeo cho thoả cái sự ăn chơi ở đời! Máy anh hỏng đem đến em đổi 1-1 luôn, khỏi sửa mất công! Với chúng em, khách hàng và túi tiền của khách hàng chính là thượng đế ! Mua được cái đồng hồ, rồi sẽ ra vấn đề mua túi xách, giày dép. Mà tôi nói thật các bạn một câu, không phải từ đáy lòng, mà từ đáy bàn chân luôn là chúng ta ở cạnh anh chàng béo – ông trùm chuyên sản xuất đồ giả, đồ fake đẳng cấp nhất quả đất với chính sách nhái từ nhà nước xuống đến tận quốc dân quần chúng, cộng thêm chính sách mở cửa, kinh tế giao lưu thiếu kiểm soát hiệu quả thì việc người việt nam dùng hàng fake có trào lưu, thậm chí dẫn thành thú chơi là chuyện không thể không xảy đến.
Và bây giờ, bạn hỏi tôi có điều gì để nói về những người đang coi việc dùng đồng hồ fake làm thú chơi không? Thì tôi muốn nói 1 câu thôi là : NO COMMENT!

CÁC HÃNG ĐỒNG HỒ CÓ HÀO HỨNG TRONG VIỆC CHỐNG LẠI HÀNG NHÁI HAY KHÔNG?

 
Nói thật là… cũng không hào hứng cho lắm! Thật không thể tin được nhưng đó là sự thật! Hầu hết những hãng chống đối mạnh mẽ nhất thuộc ở phân khúc trung bình thấp , kiểu như rado, tissot, oris.. nhưng nói thật là nó không nhiều đâu thưa bạn. Các hãng đồng hồ lớn, nếu họ bắt tay nhau, và với sự cương quyết của chính phủ thì chẳng có ông nào dám làm giả hết. Nhưng có một sự thật buồn cười là các hãng, hay nói đúng hơn là các tập đoàn lớn lại đang… tiếp tay cho vấn nạn hàng giả tràn lan, và chịu trách nhiệm không nhỏ cho việc hàng giả ngày càng tinh vi và chất lượng hơn!
Thứ nhất, hàng giả chủ yếu đến từ đâu? Chính là quốc gia đông dân nhất thế giới : Trung quốc, nói trắng ra là trung quốc đại lục và hồng kông. Chính phủ ngay từ thời mao trạch đông đã định hình về một quốc gia có nền nếp, và do đó bắt buộc mỗi người dân phải được đeo đồng hồ. Họ đã ý thức sớm việc này và phát triển ra một ngành công nghiệp khổng lồ như ngày nay, với phong cách ăn cắp, làm nhái từ cấp cao nhất thì điều dễ hiểu tại sao cấp thấp như dân hay doanh nghiệp lại dễ dàng được khuyến khích làm hàng nhái với quy mô lớn đến như thế! Thị trường tiêu thụ trong nước đã quá khủng khiếp rồi, lại cộng thêm các quốc gia bên cạnh lại toàn những thằng vừa đông dân, lại vừa có thu nhập thấp, thành ra hổ lại thêm cánh! Bán được hàng như tôm tươi! Chưa kể bán sang các thị trường có ảnh hưởng lớn như trung đông hay châu phi.
Lại quay sang vấn đề hàng hãng, đề cập đến các hãng cao cấp như omega, patek hay rolex. Nói thật là họ cũng không quan tâm, và có hãng thậm chí ngấm ngầm ngó lơ, vì nó lại… làm lợi cho họ! Tôi nói thật luôn. Các bạn biết sao không ? Thế này này, những con hàng nhái, nó làm có giống đến mấy thì giá cũng rất rẻ, hơn nhiều so với các phân khúc mà những hãng cấp cao đang bán – loại chính sách bán hàng này đã được định hình rất rõ sau khủng hoảng thạch anh, và rõ ràng là, nếu ta coi như chúng đều là sản phẩm trên thị trường đồng hồ thì ngay ở phân khúc khách hàng chúng lại… chẳng liên can gì đến nhau! Rolex, hay cao hơn là zenith, vacheron hay patek họ nhắm vào phân khúc của những đứa có rất nhiều tiền, mà cái thể loại có tiền ấy, nó có ngu bao nhiêu thì cũng cứ đâm đầu vào hãng nó mua! Hầu hết là như vậy chứ ko rảnh háng ra chợ đồng xuân mua con patek vài triệu thậm chí vài chục triệu, vì đơn giản nó ở đẳng cấp quá khác. Cách đây nhiều năm, người ta đã nghiên cứu và chỉ rõ, chính những chiếc đồng hồ fake đang trở thành… đại sứ tuyên truyền không công cho những hãng này tại các thị trường tiềm năng! Rolex, omega nhái được đeo trên tay những anh chàng công nhân, và họ thấy nó đẹp, khi họ phất lên thành ông chủ, có nhiều tiền, họ sẽ đem tiền đó mua đồng hồ xịn. Bạn hiểu ý tôi nói không, hàng fake và hàng thật ( đang nói đến tầm giá cao cấp hẳn) , chúng nằm ở các phân khúc khác hẳn nhau trên thị trường, lợi ích có khi không đụng chạm nhau, và có điểm chung là cùng lăng xê quảng bá cho hàng thật. Ít nhất là về mặt kiểu dáng và thương hiệu. Hiểu kiểu như mĩ tài trợ cho is đánh syria ấy! Khi lợi ích đem lại cho ông lớn thì chính danh hay nguỵ danh đều được hết!
Ở trên đã đề cập đến các hãng đắt tiền, thế còn các tập đoàn lớn thì sao – mấu chốt của mọi vấn đề chính là đây , tôi cũng phải nói với bạn rằng họ thừa biết, nhưng vấn đề là ở chỗ, trong kinh tế, lợi ích là đan xen nhau. Đừng có nghĩ là làm hàng nhái thì hãng đồng hồ chính hãng bị tổn thất lớn! Bạn nhầm, họ đang đào được cả mỏ vàng chứ ở đấy mà tổn thất! Tất nhiên để có chính danh thì lúc nào họ cũng kêu gào, nhưng để biết rõ hơn bạn cần phải có cái đầu thông minh. Ở các phần trên, bạn cũng biết là đồng hồ nhái cũng sử dụng máy như đồng hồ hãng đúng không! Chính xác là như thế. Thị trường đồng hồ hiện nay được định hình bởi các liên minh và tập đoàn lớn, không giống như ngày xưa mỗi hãng đều tự làm máy đồng hồ cho riêng mình. Mà ở đây, nhiều công ti gộp lại với nhau ( ví dụ như tissot, omega, hamiton… cùng thuộc swatch, fc citizen cùng thuộc citizen..vv) ngày nay, công việc cung cấp máy đồng hồ nằm trong tay số ít các đại tập đoàn, đơn cử như seiko, eta, miyota của citizen, ronda , thượng hải, seagull, hàng châu… họ gần như trở thành nhà phân phối độc quyền hệ thống máy đồng hồ trên mọi loại đồng hồ lớn bé đắt rẻ, các hãng khác đều phải mua của họ, và đồng hồ nhái cũng mua máy từ đây.
Năm 2016, kim ngạch xuất khẩu đồng hồ hoàn chỉnh của nhật bản cũng như movement phụ kiện lến tới 58 triệu 300 ngàn đơn vị xuất chủ yếu sang á châu chiếm 36 phần trăm tổng sản lượng xuất khẩu. Nhà sản xuất movement seagull trung quốc, mỗi năm làm hơn 1 triệu đồng hồ, xuất khẩu gần 1 triệu máy đồng hồ, và nội địa khoảng 6-7 triệu máy, hãng thượng hải làm tới 58.000 tourbillon 1 năm, 1,2 triệu đồng hồ mỗi năm có gán mác thượng hải, họ có trong danh sách hơn 200 máy đồng hồ các loại, và ước tính làm tới 1,3 tỉ đồng hồ kể từ khi thành lập! Vậy những cỗ máy mà không được đóng mác, không có trong danh mục nào nó đã đi đâu! Vâng, nó được mua bởi các đơn vị chuyên sản xuất hàng nhái, thương hiệu nấm làm đồng hồ giá rẻ. Những chiếc đồng hồ tourbillon giá chỉ vài chục triệu, đồng hồ seiko nhái chạy máy của…. seiko cũng từ đây mà ra! Và đương nhiên có đưa tiền thì mới có bán! Với một thị trường ước tính gần tỉ người có nhu cầu đeo đồng hồ giá rẻ, mà nói trắng ra là chiếm nhiều trong số đó là đồng hồ fake, nhái thì đây là một thị trường quá béo. Việc bán movement dễ bán hơn đồng hồ nhiều lắm thưa các bạn, nó bán theo lô, sản xuất hàng loạt dưới dạng linh kiện và ai cũng cần nó, với đơn hàng lên tới hàng triệu movement mỗi năm, thì làm gì có chuyện! Chính các nhãn hiệu hàng nhái cũng đang góp công không nhỏ đưa sản phẩm của chính các tập đoàn lớn đến tay người tiêu dùng, nói gọn lại là bán được hàng, vậy đấy bạn nghĩ nếu là họ, thì họ có vì cái danh hão chống hàng giả mà bỏ đi một đống tiền hay không? Tôi tin là không!

 

QUAN ĐIỂM VỀ ĐỒNG HỒ GIẢ TẠI VIỆT NAM, VÌ SAO CẦN CHỐNG LẠI VIỆC BÁN ĐỒNG HỒ GIẢ?

Hoà chung ” không khí ” chống hàng giả ở khắp mọi nơi trên thế giới, tại việt nam chúng ta, công cuộc chống hàng giả cũng diễn biến với mức độ vừa phải, hài hước, và có phần… hư cấu! Từ doanh nghiệp tới người chơi đồng hồ, cho đến các hội chơi đồng hồ với nhau ai cũng hô hào chống hàng giả, . Còn người tiêu dùng bình dân – những người ít có điều kiện, thời gian và cơ may tìm hiểu thì cũng nghe mang máng vậy , loáng thoáng kiểu như dùng hàng giả là tiếp tay cho gian thương, hàng giả chất lượng kém vv…vv. Trên truyền hình có người từng bán hàng giả được đưa lên để chống hàng giả! Người thì dùng những ngôn từ hoa mĩ kiểu như ” đồng hồ giả, con người giả “, hay gần đây thì có ” đồng hồ thật, giá trị thật “, rồi còn bộ môn thẩm định qua… ảnh! Tất cả gộp chung lại, gồm lại bởi những hội nhóm chơi đồng hồ với nhau, doanh nghiệp với nhau để hét cho nhau nghe những điều mà ai trong nhóm cũng biết – mà thực ra có khối người chả biết cái gì – tôi nói thế là rất thực tế luôn- vì họ chưa tiếp xúc và hiểu được bản chất của hàng giả là gì.
Việc kì thị hàng giả trong các nhóm chơi đồng hồ là có thật, nhưng lại kì thị theo kiểu rất phi logic, và cũng chẳng có cái tên gì gọi là sự thống nhất. Mỗi nhóm gồm lại được khoảng vài vạn thành viên, mỗi người tuyên truyền được cho vài người – ấy là có hứng đấy, thì cho nhiều lắm đi nữa thì cả người chơi lẫn người quen người chơi, được tuyên truyền khoảng đâu triệu người. Và nếu là một tên bán hàng giả, tôi nhìn thấy cái gì đây? Vâng chính xác là tôi đang nhìn thấy hơn 90 triệu…. con gà béo đang chạy loăng quăng! Cần người ” chăn dắt “, bạn cứ nhìn quanh bạn mà xem, người ta bận làm việc, bận hội họp, mấy ai rảnh mà đi nghiên cứu về đồng hồ, nhưng chính họ lại là những thành phần đông đảo nhất đi mua đồng hồ giá rẻ, và đó mới chính là thành phần trọng điểm mà những người trong cuộc chiến chống đồng hồ giả nói riêng và hàng giả nói chung cần nhắm tới. Vậy thì, bây giờ tôi phải giải thích thế nào để họ từ bỏ ý định mua hàng fake đây? Và sử dụng đồng hồ giả có những tác hại gì? Ok, bây giờ tôi sẽ cho bạn vài ý :
Thứ nhất : để tôi nói cho bạn điều này, dân thường, quốc dân hay quần chúng là những người bình dị, họ chẳng quan tâm đến cái ngôn từ hoa mĩ đồng hồ gì gì giá trị gì gì, họ chỉ quan tâm đến cái thực dụng là mua dùng phục vụ cho chính họ, cho con em của họ mà thôi, cái gọi là phong cách, là tổn thất kinh tế vân vân họ đếch cần biết, sĩ diện đôi khi cũng đếch cần luôn, cứ đẹp, tốt và rẻ thì quất! Giả thật gì cũng chơi, mà cái oái oăm là giả thường rẻ và đẹp hơn thật! Đôi khi lại bền nữa mới khổ! Vậy cho nên, cái ĐẦU TIÊN và TIÊN QUYẾT NHẤT khi tuyên truyền là ĐÁNH VÀO GIÁ TRỊ SỬ DỤNG LIÊN QUAN TỚI CHÍNH BẢN THÂN HỌ. Vì chỉ có như thế họ mới nhớ và họ mới sợ, vâng tôi đang nói tới NHỮNG ẢNH HƯỞNG CỦA CÁC HỢP CHẤT ĐỘC HẠI MÀ TẤT CẢ NHỮNG CHIẾC ĐỒNG HỒ NHÁI ĐỀU CÓ! Phải nói cho người ta biết rằng, đeo những thứ này vào, chất độc như nikel, chì sẽ ngấm vào da, ngấm vào thận, lâu ngày sẽ gây ung thư, gây kích ứng, gây ra vô số bệnh hiểm nghèo khác! Bạn có tin không, nhưng đây là cách tuyên truyền cực kì hữu hiệu và có khi chỉ cần tới nó thôi đã đủ khiến người ta chùn tay với đồng hồ giả rồi.
Thứ 2, việc đeo và thậm chí chơi đồng hồ giả, hàng giả đem đến một sự lệch lạc và biến thái xấu về văn hoá tiêu dùng. Một xã hội đâu đâu cũng dùng hàng giả, hàng nhái sẽ làm cho tư tưởng tiêu dùng suy đồi, qua đó cổ suý cho các vấn nạn về vi phạm pháp luật, người dân càng ngày càng vô kỉ luật thích gì mua nấy, cổ suý cho hành động trốn thuế, gian lận thương mại, đấy là còn chưa kể tới việc tiếp tay cho kẻ xấu làm lợi cho trung quốc một cách bất chính, mà người dân ta hại nhiều hơn lời!
Thứ 3 : việc cổ suý cho văn hoá tiêu dùng đồng hồ giả nói riêng và hàng giả nói chung, làm thui chột và mài mòn đi ý chí tiến bộ của một dân tộc. Có vẻ hơi đao to búa lớn nhỉ ? Nhưng đó là sự thật ! Quan điểm của tôi dựa trên sự quan sát tổng thể chứ không dựa vào quan điểm sinh hoạt bình dân, ở bên các quốc gia tiên tiến, văn hoá tiêu dùng của họ rất tốt, một là họ quản lí tốt, hai là dân chúng được tuyên truyền tốt nên dù vẫn có nhưng hiện tượng dùng hàng giả tràn lan như tại việt nam không cao. Họ sãn sàng mua đồng hồ giá rẻ chứ ít khi mua đồng hồ nhái. Cái gì chưa có chưa đẹp thì họ cố làm cho ra caí tương tự tốt và đẹp hơn. Quan điểm về mĩ thuật và lòng tự trọng của họ cao. Còn tại việt nam, mua đồng hồ giả quá dễ, quá rẻ khiến cho chúng ta có văn hoá ỷ lại, thay vì bỏ ra cả chục, trăm triệu thì nay chỉ bỏ ra vài triệu là có đồ đẹp dùng ( đẹp mã thôi) , chúng ta ỷ lại có ” đồ tàu ” làm hộ rồi, chẳng cần mất công sáng tạo vẫn có hàng đẹp để dùng , cũng chẳng phải mất công cày cuốc làm việc để kiếm tiền mua ! Cái gì cũng mua được từ anh béo, anh ý cái đếch gì cũng có, lại rẻ nên ta mặc sức mua chứ chẳng thể nào tự tạo ra cho mình bất cứ một cái gì! Suy đồi từ trong suy nghĩ, người này lan qua người kia thành cái tâm lí vô cùng hủ bại, hàng trong nước tự sản xuất thì chửi hơn chó, hàng lậu thì dùng khen lấy khen để mà không biết đang rước bệnh vào người , ấy thế mà vẫn cứ khen! Tôi nói thật với các bạn, cái câu chuyện ” thuốc phiện, rượu và gái điếm ” thời pháp thuộc nó vẫn còn nguyên giá trị cho đến ngày nay đấy, chỉ biến tấu kiểu khác đi thôi!
Rồi, thứ 4, cũng là cái cuối cùng mà anh em trên nhiều gr đồng hồ hay nhắc tới,đó là cái giá trị ảo mà hầu hết dành cho những người thích sĩ diện hão mua vào những con đồng hồ fake. Cái này thì nhiều người cũng biết quá rồi, và lí do tôi đặt xuống cuối vì không hoàn toàn phù hợp với quan điểm tổng quát phổ cập – ý kiến của cá nhân tôi. Nhưng nó vẫn có giá trị. Bản thân chúng ta chỉ đạt được một sự hãnh diện và đẳng cấp thật sự khi chúng ta mua vào những thứ thật sự đẳng cấp , nếu bạn mua đồ giả và bạn đang hãnh diện, đó chỉ là bạn đang tự lừa dối mình và sống trong ảo giác do chính mình tạo ra thôi.

CHỐNG LẠI ĐỒNG HỒ GIẢ NHƯ THẾ NÀO CHO HIỆU QUẢ ?

Việc chống lại nạn buôn bán đồng hồ fake đương nhiên là tiến trình chung của việc chống nạn hàng fake nói chung. Nó chắc chắn sẽ ảnh hưởng không ít tới nồi cơm của cơ số người, nhưng vì nó ảnh hưởng tới sức khoẻ và ý chí của quá nhiều người khác nên phải chống bằng được! Cần có sự tham gia của các ban ngành pháp luật, truyền thông và đặc biệt là giới tinh hoa đồng hồ, gồm cả người chơi và đặc biệt là các thương gia bán hàng chính hãng – người có lợi ích rõ ràng trong việc này. Đập bỏ nồi cơm của kẻ khác chính là tăng sự thành công cho mình – hơi tàn bạo một chút nhưng thương trường là chiến trường. Hơn nữa, chiến đấu vì chính nghĩa thì việc mẹ gì mà ta lại không làm?
Cần phải có phương sách cụ thể và phải xác định việc này vốn không thể nóng vội. Và nắm được điểm mấu chốt, chủ yếu nhất chính là TÂM LÍ NGƯỜI MUA HÀNG BÌNH DÂN – đối tượng chủ yếu làm lợi nhất cho mặt hàng này. Việc tác động vào tâm lí bằng các phương pháp tuyên truyền có hệ thống, tác động liên tục bằng truyền thông, bằng video, bằng tranh ảnh với phương thức truyền cảm, tránh tuyệt đối MÔ PHẠM, GIÁO ĐIỀU, KHÓ GẦN , nhẹ nhàng tác động lên tư tưởng của họ, việc tăng bất thường hiệu suất tuyên truyền sẽ tác động rất lớn đến ý chí của người tiêu dùng.
Lan man qua chính trị một tẹo, phương pháp kiểm soát quyền lực của một cường quốc khi tác động lên một quốc gia khác, đó chính là sự kết hợp giữa quyền lực cứng và quyền lực mềm. Quyền lực mềm là sự tác động bằng hệ thống văn hoá, tranh ảnh, tài trợ… để làm biến đổi từ bên sâu thẳm tâm thức người khác, khiến họ có sự chuyển hoá từ bên trong và làm cho họ có thiện cảm với ta, làm những điều ta mong muốn một cách tự nguyện nhất mà không phàn nàn gì. Còn quyền lực cứng chính khả năng đe doạ vũ lực, ép buộc kẻ khác phải tuân theo ta. Kết cả 2 thứ trên người ta gọi là quyền lực thông minh. Và ở đây, công việc chống đồng hồ giả cũng như hàng giả nói chung cũng phải áp dụng tương tự như thế.
Thứ nhất, để tác động lên tâm lí người tiêu dùng, ta cần xác định tác động có trọng điểm, có thứ tự những cái gây ảnh hưởng trực tiếp với họ nhất, cũng chính là thứ tự mà tôi đã nêu ở phần trước, đầu tiên phải nói về cái tác hại trực tiếp về sức khoẻ, chỉ cho người ta thấy bệnh tật hiểm nghèo, kinh khủng thế nào khi dùng hàng giả, cái này luôn phải được đặt hàng đầu vì nó là cái dễ tuyên truyền nhất và gây ra nỗi sợ lớn nhất – vì liên quan tới tính mạng và sức khoẻ, rồi tuần tự đến các phần khác như giá trị dạo đức, tiếp tay gian thương vv..vv. Thông điệp cần ngắn gọn, xúc tích thẩm thấu vào lòng người và xuất hiện với tần suất cao .
Việc tuyên truyền phải được tuyên truyền với tần suất liên tục, bằng hình ảnh, video ngắn, mẩu truyện xúc tích trên mặt facebook, trên youtube kênh riêng, trên mặt báo. Đây là phương thức cổ truyền cực kì hiệu quả. Sự xuất hiện bất thường và tràn ngập sẽ khiến mọi người đổ dồn sự sự chú ý vào nó, khiến nó trở thành hiện tượng có sức lan toả mạnh , và như tôi đã nói, tránh tuyệt đối văn phong và hình ảnh mô phạm, khô khan khiến người ta chán nản không muốn xem.
Các hội nhóm chơi, bán đồng hồ chính hãng cần phải có được sự thống nhất cao độ về phương thức tương tác và tuyên truyền, và cả truyền thông nhà nước. Việc chống bán hàng giả hàng nhái là công cuộc chung mang tới nhiều ích lợi, nên sự liên minh giữa các anh em là điều phải làm, với facebook, thế giới đang được kết nối ” phẳng” lại, khoảng cách địa lí bị xoá nhoà, hệ tư tưởng hoàn toàn có thể được truyền đạt với nhau dễ dàng mà không phải trực tiếp gặp nhau, đây là điều tôi tin rằng tương lai sẽ xảy ra rất sớm thôi.
Ban ngành nhà nước, đặc biệt là những ban bộ chống hàng lậu, hàng giả đương nhiên không thể đứng ngoài. Đây chính là quyền lực cứng. Việc sử dụng phương pháp cứng rắn để triệt hạ các cơ sở bán hàng giả một cách thực sự, chứ không phải bắt xong lại abc là đâu lại vào đấy. Mọi người thực thi pháp luật phải có được một tư tưởng mang chủ nghĩa dân tộc, phải hiểu rằng hàng giả tràn ngập lãnh thổ ta như một loại sâu mọt thật sự, nó gây bệnh cho dân ta, nó tàn phá tư tưởng chúng ta, nên phải diệt được nó. Tiền có thể quan trọng nhưng nhân dân, và thị trường quốc gia còn quan trọng hơn nhiều, trong hiện tại và cả tương lai. Việc xử lí nghiêm phải kết hợp với truyền thông ngay, việc bé phải xé ra thành sự kiện to, làm thật li kì và các trang mạng đều nhất loạt đưa tin. Làm cho sợ đến té đái ra quần thì lần sau mới chừa được. Không ai bắt các anh kinh doanh, nhưng kinh doanh kiểu hại dân là không được. Vừa mang tiếng thơm công an nhân dân, vừa tuyên truyền giúp cho công cuộc chống hàng giả, tất cả các trang bán hàng, gr cũng phải nhanh chóng đưa những loại tin này lên, chia sẻ cá nhân để tạo ra hiệu ứng cộng đồng thật mạnh mẽ.
Tiến hành kiểm soát thông tin an ninh mạng trên diện rộng, diệt trừ có hệ thống, triệu tập các trang điện tử bán hàng fake đến trụ sở làm việc, cần thiết thì cho an ninh ti vi làm phóng sự luôn.
Trên đây là vài phương thức kết hợp, từ tác động tâm lí người tiêu dùng đến áp dụng luật pháp tại các cửa hàng vi phạm. Tôi tin rằng, với sự điều hành có hiệu quả từ nhà nước, cùng sự chung tay góp sức của những người tâm huyết thực sự, thì mọi người dẫn sẽ dần dần nâng cao ý thức, tự thải loại khỏi cái tư tưởng mua và dùng hàng fake nhái, trong đó có đồng hồ. Tôi vẫn phải nhấn mạnh một lần nữa, các hình thức pháp luật quan trọng, nhưng nó vẫn chưa quan trọng bằng ý thức tự giác của chính mỗi người, mà cái ý thức tự giác đó chỉ đến được khi họ có cơ hội được tuyên truyền và tiếp xúc đầy đủ thông tin, và với sức mạnh từ bản thân nội tại, thì cho dù là hàng fake super man gì đó cũng không làm cho họ suy suyển! Bài viết tới đây là hết. Chân thành cảm ơn quý vị đã đọc bài!
THÔNG TIN BÊN LỀ : năm 2016 , trên thế giới thu giữ khoảng hơn 1 triệu đồng hồ giả ( thống kế chính thức ) , 80 % hàng giả đến từ trung quốc đại lục và hồng kong , ngoài trung quốc , thế giới còn vài trung tâm làm đồng hồ giả bị phát hiện , ví dụ như tại nga tịch thu tại sơ sở 9000 đồng hồ giả , dubai 70.000 và tại thổ nhĩ kì là 130.000. có rất nhiều hàng giả được chuyển đến thụy sĩ thông qua đường chuyển phát nhanh , mà 80 % xuất xứ từ anh Béo.

5/5 - (2 bình chọn)